Ánh dương ban mai vừa rạng, phương Đông hửng sáng, chân trời nhuộm một dải trắng nhàn nhạt tựa bụng cá bạc. Bầu trời lác đác vài vì sao tàn, dần bị làn mây mỏng cùng ánh sáng nhu hòa che khuất. Sương mù nhẹ bồng bềnh cũng theo nắng sớm mà tan dần, trả lại cho đất trời một mảng sáng trong thanh khiết. Muôn cây cỏ hoa quanh mình như được gột rửa, xanh mướt mát lành, tràn trề sức sống.
Khí hậu nơi quan ngoại khác xa kinh kỳ. Không oi bức gay gắt mà dịu dàng man mác, phảng phất hương hoa nhẹ thoảng trong gió, đem theo từng luồng lành lạnh khẽ lướt qua da thịt.
Tạ Huyền Tắc khoác một thân trung đơn bạc màu, đứng nơi đầu gió, chẳng hề thấy lạnh. Trái lại, trong lòng lại cảm thấy khoan khoái dễ chịu, giống như màn sương đã tan, mọi vật trước mắt sáng rõ, thư thái đến lạ.
Từ xa, Mạnh Kha đã trông thấy thân ảnh đơn bạc kia, bất giác lắc đầu bước tới, trên tay mang theo áo choàng dày, đích thân choàng lên vai Tạ Huyền Tắc.
“Khoác thêm một tầng, đừng để nhiễm hàn phong.”
Tạ Huyền Tắc đưa tay nhận lấy, cung kính nói: “Đa tạ huynh trưởng.”
Ánh mắt Mạnh Kha bỗng khựng lại nơi cánh tay phải đang che giấu vết bỏng, liền chau mày hỏi: “Tay ngươi làm sao vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play