Mộng Cũ
Sương sớm tan dần, trời trong vắt một màu lam thẫm. Ánh nắng chính ngọ rọi xiên qua thành lâu, gay gắt đến nỗi khiến người ta không thể mở mắt. Có lẽ vì quá chói chang, Mạnh Uyển ngước mắt, chỉ thấy một vùng ánh sáng mờ ảo loá lên trước mặt.
Rõ ràng là giữa ngày hạ, nàng lại trông thấy tuyết trắng phủ đầy trời của mười sáu năm trước.
Dường như một buổi hoàng hôn đã phai mờ trong ký ức: trời phủ mây, tuyết rơi như dải lụa trắng vắt ngang chân trời, lạnh buốt thấu xương. Mái ngói Thọ An cung phủ dày tuyết trắng, cành mai trong viện cũng cong mình dưới lớp tuyết nặng nề. Cánh hoa theo gió rơi xuống, nhuộm mùi hương nhàn nhạt quyện với hơi lạnh ảm đạm.
Lộ Vi cầm một cành hồng mai bước vào trong các. Vừa đẩy cửa, hơi ấm ùa ra như nước.
Nàng bước đến trước bàn tử đàn, cắm cành hoa vào bình ngọc men lam.
“Nương nương.” Lộ Vi cúi người hành lễ, ánh mắt vô thức liếc sang chiếc lư hương khảm vàng hình Toan Nghê đặt bên cạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT