Ngày mãi trăng soi, thời gian như nước, sáng chiều nối tiếp nhau chẳng ngừng. Vừa mới bước vào chính ngọ, ánh dương thiêu đốt như muốn nuốt trọn đất trời. Ngỡ đâu tiết trời còn dịu, chẳng ngờ đã đến độ tiểu thử, nóng như nung như đốt.
Giữa tán lục hoè xanh thẫm, ve sầu vẫn râm ran không dứt, hoa thạch lựu trong viện đỏ rực, nở bung như lửa cháy.
Mạnh Uyển tựa mình nghỉ ngơi trên chiếc đệm ngọc trải dưới hành lang.
Gió hiếm hoi thoảng qua, cuốn tà áo nhẹ lay, kéo theo chiếc khăn tay nơi tay nàng vừa buông hờ. Một trận gió lướt qua, khăn bay vút giữa sắc hoa loạn hồng, rồi chẳng biết đã cuốn đi về phương nào.
Nàng cũng lười đứng dậy kiếm tìm, chỉ đưa tay áp nhẹ mu bàn tay lên trán, ống tay áo rủ xuống vừa vặn che đi ánh nắng chói chang nơi mắt.
Chợt sau lưng vang lên một giọng nam thanh thoát, mang theo ý cười, “Dạo này sao lại hay mộng mị, cứ tham ngủ mãi vậy?”
Tâm nàng thoáng động, nhưng lại giả vờ chẳng nghe thấy, chỉ khẽ khép đôi mắt, yên lặng mà chợp mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play