Ba chữ “sẽ thật xem” vừa dứt, không khí hòa nhã giữa đám người cũng theo đó mà tan biến. Vỏ bọc êm thắm cuối cùng bị xé rách, trong thoáng chốc, hàn quang chạm kiếm hiện rõ trước mắt, sát khí lặng lẽ lan tràn.
Việc “sẽ thật xem” này, Mạnh Uyển sớm đã ngờ tới có ẩn tình, chỉ là khi xưa nàng bất quá là kẻ ngoài cuộc, chẳng muốn tra xét tới cùng. Nhưng hôm nay đã bị cuốn vào vòng xoáy này, nàng lại thật lòng muốn hiểu rõ căn nguyên, liền đưa mắt chăm chú quan sát thần sắc từng người trên điện.
Hoàng đế chau mày, bất mãn nói:
“Đang yên đang lành, cớ sao lại nhắc chuyện này?”
Trịnh quý phi khẽ dập đầu, giọng nhẹ nhàng mang theo hối lỗi:
“Thần thiếp từng bẩm tấu việc này với Bệ hạ, chỉ là gần một tháng nay vẫn lưu lại cung Cảnh Dương để tỉnh tâm suy xét, chưa kịp hướng Hoàng hậu tỷ tỷ cùng Tam lang nhận lỗi.”
Hoàng hậu nhẹ nâng nàng dậy, cười nói dịu dàng:
“Trên mặt ngươi vết thương còn chưa mờ, bổn cung tự biết người hạ thủ là kẻ lòng dạ hiểm độc. Nếu hôm ấy mũi tên lệch thêm một tấc, e rằng hậu quả không dám tưởng. Ngươi chịu nỗi uất ức lớn như vậy, còn nói đến việc bồi tội gì nữa?”
Trịnh quý phi vẫn cúi đầu, lấy tay áo che mặt, lệ châu lặng lẽ rơi xuống:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT