Sáng hôm sau, Tạ Huyền Tắc choàng tỉnh từ cơn mộng nông, lòng ngực như thiếu đi một khối, trống trải không tên. Vén màn trướng, ánh mắt hắn dừng lại nơi đệm gấm trống rỗng, chỉ còn vết nhăn mờ của một đêm qua.
Đang định xỏ hài xuống giường, hắn chợt ngoảnh đầu, liền bắt gặp Mạnh Uyển đang an tĩnh ngồi nơi gương đồng, tay cầm mi bút, thong dong vẽ một nét mày.
Một khắc ấy, Tạ Huyền Tắc sững người.
Tiếng bút vẽ chạm khẽ bầu không khí. Nghe động tĩnh, Mạnh Uyển hơi nghiêng đầu, ánh mắt chẳng mấy để tâm:
“Vương gia tỉnh rồi?”
Tạ Huyền Tắc hoàn hồn, bước đến bên nàng. Ánh mắt lướt qua dấu đỏ mơ hồ nơi cần cổ nàng, hắn bất giác ngượng ngùng, cổ họng khô khốc hỏi:
“Sớm như vậy đã dậy rồi? Đêm qua... ngủ không yên sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT