Sau khi Mạnh Uyển bị áp giải đi, Tạ Huyền Tắc vẫn đứng lặng thật lâu giữa căn nhà gỗ hoang vắng.
Mãi đến khi ánh mắt đã dần trầm xuống, chàng mới cất bước, rời khỏi nơi ấy như một kẻ cô độc.
Vừa ra khỏi cửa, đã bắt gặp Từ Nghiêu đứng yên ngoài sân, mắt vẫn dõi theo đoàn binh mã mênh mông đang rời khỏi chân núi.
Nghe tiếng bước chân sau lưng, Từ Nghiêu liền thu hồi ánh nhìn, quay người hành lễ thật sâu:
“Hạ quan khấu kiến Tương Vương điện hạ.”
“Miễn lễ.” – Tạ Huyền Tắc phất tay, vẻ mệt mỏi lộ rõ trong ánh mắt.
Chàng không nói thêm lời nào, bước lên đường núi, nhưng lại không đi theo lối xuống, mà cứ thế men theo sơn đạo, như người vô định, cứ thế dạo bước giữa gió núi thê lương. Từ Nghiêu không rõ dụng ý, đành lặng lẽ theo sau, không dám quấy rầy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT