Sau khi sự việc tạm lắng xuống, Hoắc Thiên Phong cùng mấy người lớn tuổi sắc mặt nặng nề trở về phòng, còn đám thôn dân thì vẫn giận sôi máu, nghiến răng nghiến lợi.
Có người vẫn bất bình chất vấn:
“Thôn trưởng, chuyện này mà cứ cho qua như vậy sao?”
“Đúng đó, làm gì có chuyện trùng hợp đến thế, cả nhóm đều không ngủ một đêm!”
Triệu Đức Vinh dụi mạnh điếu thuốc trong tay, giữa hai hàng lông mày vẫn còn đọng lại vẻ bực bội, chỉ là ông cố gắng kìm nén: “Sơn Thần vẫn chưa nguôi giận, đất cứ rung liên tục. Thôn bên cạnh đang làm đường cũng có người bị thương vì bị đồ đè trúng. Người thì không ra được, mà đồ ăn mang đi bán cũng chẳng ai mua. Tôi biết bà con trong lòng không phục, nhưng tế lễ bảy ngày sau mới là chuyện quan trọng nhất lúc này.”
Ông quay sang Trần Nhị dặn dò:
“Lát nữa cậu ghi lại rõ ràng từng nhà bị mất cái gì. Đợi bắt được kẻ trộm thì sẽ trả lại theo danh sách. Nếu có món nào bị hỏng hoặc không tìm thấy, tôi sẽ bỏ tiền túi ra bù cho mọi người.”
Trần Nhị mặt rỗ lập tức đáp: “Rõ, thôn trưởng.”
Triệu Đức Vinh vừa dứt lời, thôn dân lập tức dịu xuống. Biết ông sẽ bỏ tiền túi ra bù, ai nấy vừa cảm động vừa không còn lời oán trách. Họ nhanh chóng trở về kiểm tra lại xem mình đã mất những gì.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play