Hoắc Thiên Phong và Đinh Nhất Nhiên vốn là đối tượng bị dân làng giám sát, nên hỏi gì cũng chẳng ai chịu để ý tới. Chỉ có thể nhờ Cố Bình Sinh ra mặt dò hỏi.
Ban đầu họ tưởng sẽ tốn kha khá thời gian, ai ngờ chỉ mất đúng… 50 phút.
Tất nhiên, Cố Bình Sinh đâu có đi từng nhà hỏi thẳng.
Trước tiên, anh ghé chỗ bà Trương bán phở sáng: “Bà Trương, cháu nhớ hồi mới đến, bà từng bán bánh hoa quế, bọn trẻ thích lắm. Sao dạo này không thấy bà bán nữa ạ?”
Sau đó, anh lại đến gặp một ông lão bán rau goá vợ: “Chào bác, gần đây bác có lên huyện không? Nếu tiện thì mua giúp cháu một hộp kim chỉ nhé. Không có gì đâu, chỉ là ga trải giường bị rách, cháu muốn nhờ hàng xóm vá lại.”
Hai mươi phút đầu Hoắc Thiên Phong còn cố kiên nhẫn, nhưng đến đoạn sau thì không chịu nổi, xen ngang: “Thầy Cố, sao tôi thấy mấy câu hỏi này… chẳng liên quan gì tới chuyện của chúng ta cả?”
Đinh Nhất Nhiên cũng cau có khi nghe suốt nửa giờ mấy chuyện vặt vãnh: “Bây giờ mà còn tám chuyện? Chúng tôi đâu có rảnh như anh!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play