Lần nữa xuất quan đã là ba năm sau, đại điển Kim Đan của Cố Minh Phi sắp đến, hai người lúc này mới rời khỏi Trạch Thủy tiểu thế giới.
Thi Lãm Vi dùng một ngọc giản đầy ắp bản cập nhật đổi lấy tự do cho cuộc đời mình. Dù sao thì cũng không cần cả ngày cứ ru rú trong thức hải đan điền của Cố Minh Phi nhìn bờ cát biển rộng nữa, mà hóa thành một con ốc mượn hồn bé xíu đội Hồng Hoang Linh Xác lên đầu. Nó chỉ to bằng móng tay cái, lười biếng nằm trên đỉnh đầu Cố Minh Phi, giả làm vật trang trí trên búi tóc.
Cái này hay đây, nguyện vọng quả nhiên đã thực hiện được, hắn có tám cái móng vuốt. Hóa hình thành ốc mượn hồn, Thi Lãm Vi buồn bực nghĩ, nhưng tốc độ não chỉ có thế này thôi, dù có mười tám cái móng vuốt cũng không viết nhanh hơn được.
Rời khỏi Trạch Thủy tiểu thế giới, Cố Minh Phi đầu tiên là đến U Hoàng Trúc Hải bái kiến Cầm Như Tôn Giả. Lại thấy Cầm Như Tôn Giả vốn vẫn luôn buồn bực không vui đang cùng một nữ tử y phục rực rỡ chơi thuyền trên hồ, trò chuyện rất vui vẻ.
“Cố Huyền, còn không mau vào bái kiến Văn Tú Chân Nhân.” Cầm Như Tôn Giả chèo thuyền đến, nói với Cố Minh Phi.
“Gặp qua Văn Tú Chân Nhân.” Cố Minh Phi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy vị Dương Thần Chân Nhân truyền thuyết trong tông môn, lập tức nghiêm nghị thi lễ.
Văn Tú Chân Nhân che miệng cười khẽ, mang theo khí chất trong sáng đáng yêu của thiếu nữ mười sáu: “Nô gia lần này đến thật khéo, vừa du ngoạn bên ngoài trở về liền gặp đệ tử Kim Đan tân tấn của bản môn. Xem ra lần này Pháp Hội Chung Lục Sơn, bản môn có hy vọng áp đảo quần hùng rồi. Công tử trên đầu có vật nhỏ này thật độc đáo, chẳng lẽ là con tôm quái kia sao? Thật thú vị.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT