"Tiểu Ngôn, sao cậu không bảo Mục Đình Sâm tổ chức lại hôn lễ cho cậu? Lúc mới vào tớ nhìn thấy hội trường mà choáng váng luôn, đúng là đã bỏ ra rất nhiều tâm huyết, đẹp quá, thật mộng ảo. Nhưng vừa nghĩ đến đám cưới kết thúc sẽ phải dỡ đi, tớ lại thấy thật lãng phí, thật đáng tiếc. Hôn lễ này chắc chắn tốn không ít tiền, tớ cũng chẳng hỏi đến, người nhà họ Kính rất coi trọng tớ, tớ cảm thấy mình rất quan trọng, như được nâng niu trong lòng bàn tay vậy, hạnh phúc quá đi mất!"
Ôn Ngôn nhún vai:
"Tớ và Mục Đình Sâm cũng xem như vợ chồng già rồi, còn tổ chức lại đám cưới làm gì? Cứ sống tạm vậy thôi. Tuy thỉnh thoảng nghĩ lại cũng thấy tiếc, nhưng không cần thiết, con người phải trưởng thành hơn một chút. Tiệc đầy tháng cho con cũng đã tổ chức rồi, bây giờ lại tổ chức đám cưới, chẳng phải để người ta cười cho à."
Trần Mộng Dao vừa gặm đùi gà vừa nói giọng không rõ:
"Tớ không có được tâm trạng như cậu. Nếu là tớ, tớ sẽ thấy tiếc đến mức đêm không ngủ được, phải bù đắp lại cho tớ mới chịu. Vừa rồi tớ thấy Mục Đình Sâm bế Tiểu Đoàn Tử ở bên ngoài, cậu không tìm anh ấy à?"
Ôn Ngôn lắc đầu:
"Không, tớ muốn yên tĩnh một lát. Một lớn một nhỏ đều phiền phức, Tiểu Đoàn Tử thấy tớ chắc chắn sẽ đòi bế, tớ bế nó cả ngày sắp lòi cả tay Kỳ Lân ra rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play