Sau cơn mây mưa, gò má Khúc Thanh Ca ửng hồng, cô tựa vào lồng ngực Diệp Quân Tước, mềm mại nói: "Cho A Trạch nghỉ vài ngày đi anh, người ta cũng có vợ con, để anh ấy về với họ. Em muốn chăm sóc anh vài ngày, để hiểu anh hơn. Nghĩ lại thật kỳ diệu, mới gặp anh vài ngày trước khi cưới mà em đã yêu anh ngay lập tức, đây có phải là tình yêu sét đánh không? Nhưng em vẫn chưa hiểu rõ về anh, em muốn trở thành người hiểu anh nhất."
Diệp Quân Tước vẻ mặt lạnh nhạt: "Tình yêu sét đánh? Hoặc là thấy sắc nảy lòng tham, hoặc là... em 'nghiện' anh."
Anh càng tỏ ra xấu xa, lòng Khúc Thanh Ca lại càng lâng lâng: "Anh đáng ghét quá~ Dù cho là thấy sắc nảy lòng tham, em cũng thật sự... 'nghiện' anh rồi. Đời này anh đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay em, chết em cũng muốn ở bên anh~ "
Diệp Quân Tước liếc nhìn sọt rác trong góc, lòng bỗng trở nên phiền muộn, anh đứng dậy khoác áo choàng ngủ: "Anh sẽ cho A Trạch nghỉ vài ngày. Lúc chăm sóc anh nhớ chú ý một chút, đừng quên, anh là người tàn phế."
Khúc Thanh Ca vui mừng khôn xiết: "Em sẽ chú ý, em nhất định sẽ làm tốt! Anh yên tâm đi! À đúng rồi, ông nội nói mấy ngày nữa sẽ đến thăm chúng ta, thấy chúng ta ân ái như vậy, ông chắc chắn sẽ rất vui."
Ông cụ đến, chẳng phải chuyện gì tốt đẹp. Diệp Quân Tước châm một điếu thuốc, đi đến bên cửa sổ nhìn ra màn đêm tĩnh lặng, không nói một lời. Cuộc sống ở Diệp gia anh đã quá chán ngấy, chỉ cần ông cụ còn chưa nhắm mắt, anh vẫn chưa được tự do, không thể làm theo ý mình, cứ mãi bị trói buộc như vậy.
Nhưng trớ trêu thay, thân phận Diệp Quân Tước lại chính là chiếc ô bảo vệ tốt nhất của anh. Bây giờ anh đang trong tình thế tiến thoái lưỡng nan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play