Trên mặt Trần Mộng Dao hiện rõ hai chữ "ngưỡng mộ" : "Tớ vẫn đang nhận lương tháng đây này! Cậu đã lương năm cả triệu tệ rồi, ngầu thật! Bữa này cậu khao nhé."
Ôn Ngôn không nhịn được mà châm chọc cô bạn: "Thôi đi cậu, tiền của Kính Thiếu Khanh hàng tháng chẳng phải đều vào túi cậu sao? Còn không thỏa mãn cái gì nữa? Chút tiền cậu kiếm được còn chưa đủ mua mỹ phẩm, bớt khoe khoang với tớ đi. Bé con trong bụng cậu có đạp nhiều chưa? Tính ra cũng đến lúc có động tĩnh rồi đấy."
Trần Mộng Dao bĩu môi: "Chưa, chắc nó lười lắm. Dù sao đi khám thai mọi thứ đều bình thường, tớ cũng lười quan tâm. Hoặc là do da bụng tớ dày quá nên không cảm nhận được, haha. Tính ra, An Nhã cũng mang thai mấy tháng rồi, không biết dạo này cô ấy thế nào."
Nhắc đến An Nhã, không khí liền chùng xuống. Không thể nói là ghét An Nhã, nhưng có những chuyện một khi đã xảy ra thì không thể quay lại như trước được nữa, chỉ có thể nói là cạch mặt nhau đến già, hy vọng mỗi người đều sống tốt.
Ăn xong, Ôn Ngôn về nhà. Cũng không xa lắm, cô tự bắt taxi về, không để Trần Mộng Dao đưa. Trong lòng cô cứ canh cánh về Tiểu Đoàn Tử, dù sao rất hiếm khi cô xa con lâu như vậy.
Trần Mộng Dao tự lái xe về. Giờ cô đã chính thức chuyển đến biệt thự Bạch Thủy Loan của Kính Thiếu Khanh. Nơi đó sau này cũng sẽ là nhà của cô, nếu không có gì bất ngờ, cuộc sống cũng sẽ không có bước ngoặt lớn nào nữa.
Khi đến cổng khu biệt thự, bảo vệ giúp cô mở thanh chắn rồi đột nhiên hỏi: "Cô Trần, hôm nay nhà có khách à? Khách đến được một lúc rồi, sao cô mới về?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play