Nhứ Như Linh vặn lại: "Chính chị lơ là công việc, lại không cho người khác làm giúp à? Chúng ta đều làm chung một công ty, mục đích chung là vì lợi ích của công ty. Những tài liệu này lát nữa cần gấp, chị không cần phải nổi nóng với em. Nếu chị không vừa lòng, có thể đi nói với Mục tổng, xem anh ấy nói thế nào."
Người quản lý tức đến mặt lúc xanh lúc trắng: "Cô... ! Cô chỉ là một thực tập sinh mà cứ muốn hơn thua với tôi phải không? Đợi đến ngày cô ngồi được vào vị trí này của tôi rồi hẵng đến đây thách thức nhé. Sau này mà còn động vào đồ của tôi thì cuốn gói mà đi đi!"
Đợi người quản lý đi rồi, một đồng nghiệp bên cạnh an ủi: "Bà ấy đến thời kỳ mãn kinh rồi, kệ bả đi, tự mình làm không xong việc lại còn trách cô xen vào."
Nhứ Như Linh cười cười: "Không sao đâu, em quen rồi, miễn là không làm lỡ việc là được. Dạo này công ty bận, mọi người cuối tuần đều tăng ca, chắc quản lý thấy không thoải mái trong lòng thôi. Em thấy cũng không có gì, đều là vì công ty cả mà, Mục tổng chẳng phải cũng không nghỉ ngơi sao? Cuối tuần vẫn đến công ty đấy thôi."
Người đồng nghiệp không khỏi khen ngợi: "Em vẫn đang trong kỳ thực tập mà đã có nhận thức sâu sắc như vậy, sau này tiền đồ vô lượng đấy. Thật ra tăng ca cũng tốt, chứ nghỉ lễ đi chơi lại tốn tiền, ở công ty tăng ca còn được lương gấp ba, chị thấy cũng ổn."
Gần đến trưa, Mục Đình Sâm họp xong liền rời công ty, đi thẳng về Mục Trạch.
Lúc vào nhà, Ôn Ngôn đang vừa trêu Tiểu Đoàn Tử ngồi trong xe đẩy, vừa xem sổ sách của tiệm bánh. Cô mặc bộ đồ ở nhà, tóc hơi rối, gương mặt mộc có phần nhợt nhạt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT