Môi Trần Trung có chút tím tái, cả người gầy đi một vòng, tóc cũng bạc đi nhiều. Chuyện lần này đã giáng một đòn quá lớn vào ông: "Haizz... Dao Dao có thể kết giao được với một người bạn như cháu, đúng là phúc phận của nó."
Trần Mộng Dao đáp lời: "Con cũng thấy vậy~ "
Đang nói chuyện, cửa phòng bệnh bị đẩy ra. Nhìn thấy người đến, Trần Mộng Dao ho khan vài tiếng, kéo kéo vạt áo Ôn Ngôn.
Ôn Ngôn quay đầu lại, đối diện với đôi mắt dịu dàng của Thẩm Giới: "Anh cũng đến à."
Cách chào hỏi đơn giản nhất, nhưng lại chứa đựng quá nhiều điều.
Thẩm Giới đặt món đồ bổ trong tay lên tủ đầu giường: "Anh đến thăm bác trai, không ngờ em cũng ở đây. Môi trường ở đây... không được tốt lắm, Dao Dao, chuyển bác sang phòng đơn đi."
Lời anh vừa dứt, người nhà bệnh nhân hôm qua gây sự với Trần Mộng Dao đã chua chát nói: "Còn đòi phòng đơn nữa, nợ ngập đầu..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT