Lòng Trần Mộng Dao rối bời, không đoán được rốt cuộc anh đang nghĩ gì. Cô tuy muốn tập trung vào công việc, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc bỏ đứa bé này. Lúc biết mình mang thai, cô đã rất vui mừng, nhất là khi nhìn Tiểu Đoàn Tử đáng yêu như vậy, cô cũng muốn có một đứa con. Cô dự định sẽ làm việc đến gần ngày sinh rồi mới nghỉ thai sản, nghỉ xong sẽ tiếp tục làm việc, hoàn toàn không có ý định bỏ con:
"Em không muốn bỏ đứa bé này, em thấy nó sẽ không ảnh hưởng nhiều đến công việc của em đâu."
Kính Thiếu Khanh ngập ngừng:
"Nghe anh này, bỏ đi."
Lúc này Trần Mộng Dao mới cảm thấy anh không hoàn toàn nghĩ cho cô. Lòng cô chợt nguội lạnh:
"Rốt cuộc là tại sao? Anh phải cho em một lý do chứ? Em không thể cứ thế mù mờ bỏ đi đứa con của mình được. Nếu anh không muốn cưới thì chúng ta có thể không cưới, em tự đi làm cũng có thể nuôi con, không cần anh phải nuôi em!"
Anh đưa tay day day trán: "Sáng nay anh đã gặp Diệp Quân Tước, trả lại trâm cài áo cho hắn rồi." Anh không nói nhiều, nhưng anh hy vọng cô có thể hiểu được ý tứ ẩn sau câu nói đó, có những lời không nên nói quá thẳng thắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play