Cô y tá nhất thời có cảm giác như con rùa vàng đã bị người khác câu mất, giọng điệu không giấu được sự thất vọng: "Ờ... được rồi, tôi sẽ làm giúp anh ngay."
Mục Trạch. Ôn Ngôn gom hết số tiền mình có, còn treo những bức tranh đã vẽ trước đây lên mạng để bán. Nhưng thu nhập từ việc bán tranh không ổn định, cô đột nhiên hối hận vì đã từ chức quá vội vàng. Cô không ngờ nhà Trần Mộng Dao lại xảy ra chuyện như vậy. Bây giờ không có thu nhập ổn định, cô khó có thể giúp được gì nhiều.
Cô chuyển số tiền trong tay cho Trần Mộng Dao trước, sợ Trần Mộng Dao không nhận, cô còn cố ý dặn dò: "Chúng ta có thể cùng nhau vượt qua khó khăn, có tớ và Thẩm Giới ở đây, cậu không đơn độc đâu, lúc này đừng cố tỏ ra mạnh mẽ nữa."
Khi Trần Mộng Dao nhận được tiền và tin nhắn, nước mắt cuối cùng cũng vỡ òa. Cô vừa xách chiếc phích nước mới mua đi về phía bệnh viện, vừa khóc, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kinh ngạc của người qua đường.
Oan gia ngõ hẹp, Kính Thiếu Khanh đang từ bệnh viện rời đi, từ xa đã nhìn thấy bộ dạng này của cô, sự buồn cười lấn át cả lòng thương cảm: "Không phải chứ... cô đang làm gì vậy? Mua cái phích nước mà người ta không cho cô trả giá à?"
Trần Mộng Dao lườm anh một cái: "Cần anh quản à?"
Anh đột nhiên nảy ra ý muốn trêu chọc cô: "Tôi hỏi một chút cũng không được à? Sao lại ghét tôi như vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play