Diệp Quân Tước vẫn đồng ý rất nhanh chóng:
"Được, tôi sẽ không nói với anh ấy. Nếu không còn chuyện gì khác, tôi đi trước đây."
Ôn Ngôn gật đầu, bế con đứng dậy nhìn anh rời đi.
Lúc A Trạch đẩy xe lăn ra ngoài, cô nhìn bóng dáng nghiêng của Diệp Quân Tước, bỗng có một cảm giác quen thuộc đến lạ. Rõ ràng ngoại hình của anh ta không có một chút nào quen thuộc, nhưng cảm giác lại rất kỳ lạ. Cô cố gắng nhớ lại những chi tiết khi ở bên Diệp Quân Tước, từ giọng nói, ngữ điệu cho đến khí chất trong từng cử chỉ, đối với cô đều hoàn toàn xa lạ. Rốt cuộc là điểm nào khiến cô cảm thấy quen thuộc?
Cô nghĩ mãi không ra nên cũng không nghĩ nữa. Khó khăn lắm mới ra ngoài được một chuyến, điều hòa trong quán cà phê rất mát, cô cũng đã mệt, vừa vặn nghỉ chân một lát.
Trở lại xe, sắc mặt Diệp Quân Tước trở nên lạnh lùng, hai bàn tay đan chặt vào nhau đã tố cáo sự căng thẳng của hắn ban nãy.
A Trạch nhỏ giọng hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT