Lâm Táp còn rất yếu, phải một lúc sau mới nói được:
"Nói gì vậy? Tôi... vốn dĩ đã cảm thấy sống không còn ý nghĩa gì nữa. Lúc tôi phát hiện ra thì cũng đã muộn rồi, không cần phải chữa trị làm gì."
Giọng Kính Thiếu Khanh có chút nghẹn ngào:
"Cái gì gọi là thấy sống không có ý nghĩa? Không phải cậu còn có bạn gái sao? Cái cô Lâm Thải Vi đó, nếu thấy không có ý nghĩa thì quen bạn gái làm gì? Cậu rõ ràng vẫn muốn sống mà..."
Lâm Táp nhắm mắt, nhẹ nhàng lắc đầu:
"Trước khi gặp cô ấy, tôi cảm thấy mọi thứ đều rất tốt đẹp, tôi bắt đầu mơ về tương lai. Nhưng cô ấy không hợp để kết hôn, cô ấy chỉ biết chơi, chỉ nghĩ đến chuyện chơi, vẫn chưa muốn ổn định. Tôi và cô ấy không cùng một thế giới. Tôi đã chơi đủ rồi, muốn tìm một cuộc sống yên ổn, còn cô ấy thì mới bắt đầu học cách chơi, ngay từ đầu đã không cùng nhịp. Nếu tôi đoán không sai, tối qua cô ấy chắc chắn lại say xỉn không về nhà. Thôi kệ, dù sao cũng sắp chia tay rồi. À đúng rồi, sau khi tôi chết, toàn bộ tài sản của tôi, các cậu giúp tôi bán hết đi để quyên góp nhé. Tôi cũng học theo Đình Sâm trước đây làm việc tốt, coi như tích đức, hy vọng kiếp sau có thể yên ổn hơn một chút..."
Mục Đình Sâm đưa tay dụi khóe mắt, che đi những giọt lệ sắp trào ra:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT