Lên lầu, A Trạch không vào theo mà đứng canh ở cửa. Trần Mộng Dao tuy cảm thấy kỳ lạ nhưng vẫn đẩy xe lăn của Diệp Quân Tước vào trong. Dù chỉ có hai người, một người bị liệt hai chân thì cũng chẳng làm gì được cô, cô hoàn toàn không cần phải cảm thấy bất an.
Căn nhà này cô mới dọn vào không lâu, nhiều thứ vẫn chưa kịp sắp xếp, có hơi bừa bộn, cô ngại ngùng nói:
"Tôi chưa có thời gian dọn dẹp, anh đừng chê. Tôi đi pha trà cho anh."
Đi đến trước cây nước nóng lạnh, động tác pha trà của cô có chút vụng về, suýt nữa bị nước sôi làm bỏng. Đột nhiên, một bàn tay vươn ra:
"Để tôi."
Cả người cô cứng đờ, tại sao giọng nói của Diệp Quân Tước lại truyền đến từ trên đỉnh đầu cô? Anh ta không phải nên ngồi trên xe lăn sao? ! Giọng nói phải ở tầm thấp mới đúng chứ!
Cô đột ngột quay đầu lại, trán đập vào cằm anh. Cô ôm trán, há hốc miệng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT