Ôn Ngôn muốn giật lại sợi dây chuyền, nhưng bàn tay nhỏ của Tiểu Đoàn Tử lại như một chiếc kìm, làm sao cũng không gỡ ra được. Cô cũng không dám dùng sức quá mạnh, đành để cậu nhóc cầm:
"Thôi thôi, không giật được, đợi nó chơi chán rồi tính. À đúng rồi... Khương Nghiên Nghiên thế nào rồi ạ?"
Cô không muốn nhắc đến Khương Nghiên Nghiên, chỉ là tìm chuyện để nói, chứ không lẽ lại ngồi nhìn Trần Hàm chằm chằm?
Trần Hàm không ngờ cô lại chủ động nhắc đến Khương Nghiên Nghiên, sững người một lúc mới nói:
"Nó đang học ở nước ngoài, bây giờ ngoan ngoãn rồi, mẹ cũng đỡ lo hơn. Mẹ tìm cho nó một gia đình bản xứ, vẫn thường xuyên liên lạc, tình hình của nó mẹ đều biết. Chỉ cần nó chịu khó học hành, đừng tự hủy hoại bản thân nữa, mẹ cũng không thể không nhận nó là con gái. Đương nhiên, mẹ sẽ không để nó làm phiền con và Đình Sâm nữa. Mẹ không thể cắt đứt quan hệ với nó, nhưng con thì có thể."
Ôn Ngôn kinh ngạc phát hiện, ở một số phương diện, mình rất giống Trần Hàm, ví dụ như rất dễ dàng nhìn thấu một số chuyện, và có thể quả quyết đưa ra quyết định đúng đắn:
"Vâng, cả đời này con sẽ không có bất kỳ mối liên hệ nào với cô ta nữa, đó là sự nhân từ cuối cùng của con dành cho cô ta. Những việc cô ta đã làm khiến con hận không thể giết chết cô ta. Con không quá coi trọng quan hệ máu mủ, đặc biệt là người cùng mẹ khác cha như cô ta."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play