Anh mất kiên nhẫn: "Muốn đi tìm cô ta thì hôm nay ngoan ngoãn ở lại đây."
Cô bất lực, chỉ có thể ở lại.
Nhìn chiếc giường lớn duy nhất trong phòng, Ôn Ngôn đề nghị: "Em... đi thuê phòng khác nhé. Anh thường bận rộn, em sợ làm phiền anh nghỉ ngơi."
Mục Đình Sâm đi đến mép giường ngồi xuống: "Tôi biết chừng mực, qua đây ngủ đi."
Cái gì gọi là biết chừng mực? Cô nghi ngờ anh đang 'lái xe', nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của anh lại không giống... khiến cô hoài nghi tư tưởng của mình có vấn đề.
Có lẽ vì quá mệt, anh nằm xuống đã nhanh chóng ngủ thiếp đi.
Sau khi tắm xong, Ôn Ngôn cẩn thận nằm xuống mép giường, không sao ngủ được, lại không dám cử động tùy tiện, cảm giác đó thật khó chịu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT