Cô nghiến răng lùi lại hai bước: "Xin cô đừng gây rối trước cửa nhà tôi. Chuyện của cô và Kính Thiếu Khanh không liên quan đến tôi. Không phải cô tự nguyện sao? Tự nguyện lên giường với anh ta, tự nguyện có thai con của anh ta. Anh ta không cho cô sinh ra là chuyện của hai người, cô tìm tôi làm gì? Chẳng lẽ tôi có thể khiến anh ta đồng ý cưới cô, khiến anh ta đồng ý cho cô sinh đứa bé này? Tôi không có mặt mũi lớn như vậy, không giúp được cô, mời cô đi cho!"
An Nhã níu lấy váy cô không chịu buông: "Tôi xin cậu đấy Mộng Dao... Tôi không có người thân, ở đây lạ nước lạ cái, một mình tôi không biết phải làm sao. Đều là lỗi của tôi, là tôi có lỗi với cậu, cậu đánh tôi đi, nếu đánh tôi mà cậu thấy dễ chịu hơn. Tôi chỉ muốn cậu nói chuyện với Kính Thiếu Khanh, để anh ấy đồng ý cho tôi sinh đứa bé này. Nếu tôi phá thai, sau này sẽ không thể có con được nữa, tôi xin cậu..."
Trần Mộng Dao không phải kẻ ngốc, cô không muốn dính vào chuyện này. Bây giờ cô chỉ sợ Giang Linh nghe thấy tiếng động, chuyện này không thể để Giang Linh biết, nếu không chắc chắn lại cãi nhau với cô: "Cô đứng dậy trước đi, tôi không dám đánh cô đâu. Cô đang mang thai, nếu tôi động thủ, tôi còn là người nữa không? Tôi không giúp được cô, nói lại lần nữa là tôi không giúp được! Cô muốn thế nào là chuyện của cô, mời cô nhanh chóng rời khỏi nhà tôi!"
An Nhã khóc lóc nói: "Chẳng lẽ cậu cứ trơ mắt nhìn tôi đi chết sao? Tôi có lỗi với cậu, tôi đáng tội muôn chết, nhưng đứa bé trong bụng tôi là vô tội..."
Trần Mộng Dao cắn môi không nói, cô biết một người phụ nữ mang thai mười tháng đến khi sinh con khó khăn đến nhường nào. Sau khi đứa bé ra đời sẽ còn khó khăn hơn cả lúc mang thai. An Nhã một mình không người thân thích, có thai không thể đi làm, sinh con ra lại càng không thể đi làm, nuôi con cũng là một khoản chi không nhỏ. Dù nhìn thế nào, sinh con ra cũng không phải là lựa chọn khôn ngoan, trừ khi ngay từ đầu An Nhã đã muốn dựa vào đứa bé để sống sung túc...
Tất cả đều là người lớn, sinh con không đơn giản như nuôi một con thú cưng, không thể không suy nghĩ đến hậu quả. An Nhã đang coi cô là kẻ ngốc, là hòn đá lót đường.
"Ai ở ngoài đó vậy? Mộng Dao, con về rồi à?" Đột nhiên, giọng của Giang Linh vọng ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play