An Nhã cúi đầu cắn môi, lí nhí: "Đều tại em... Em không nên đến tìm anh. Tối qua điện thoại em hết pin tắt máy, không về cũng không báo cho Mộng Dao. Mộng Dao lo cho em, nên định qua tìm anh giúp tìm em, kết quả... cô ấy biết rồi. Cô ấy đánh em, em không trách cô ấy, bất cứ ai gặp phải chuyện này cũng không thể giữ bình tĩnh, em hiểu được."
Nói rồi, cô cố tình để lộ vết thương trên mu bàn tay, đó là vết thương do cô tự dùng gạt tàn thuốc đập sau khi Trần Mộng Dao rời đi.
Kính Thiếu Khanh thở gấp, sắc mặt kinh hãi: "Cô nói gì? Trần Mộng Dao đã biết rồi? Tối qua cô ấy đã đến? !"
An Nhã có chút kinh ngạc. Vết thương trên mu bàn tay cô rõ ràng đau đớn như vậy, mà anh lại chỉ quan tâm Trần Mộng Dao có biết chuyện này không... Trong phút chốc, lòng cô ngổn ngang trăm mối.
Không đợi cô trả lời, Kính Thiếu Khanh lập tức đứng dậy cầm chìa khóa xe lao ra ngoài, không quên để lại một câu: "Đi đi trước khi tôi quay lại!"
Sau mấy ngày mưa phùn và âm u, hôm nay trời cuối cùng cũng hửng nắng. Mặt trời đã ló dạng ở phía đông, cả thành phố cũng đang dần trở nên ồn ào.
Tất cả những điều này Kính Thiếu Khanh đều bỏ ngoài tai, trong lòng anh chỉ có Trần Mộng Dao. Anh sợ sau đêm qua, họ sẽ không bao giờ gặp lại nữa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT