Ôn Ngôn đang định nói gì đó thì Trần Mộng Dao cũng đã hoàn hồn, nhét đứa bé vào lại lòng cô, rồi cũng móc ra một chiếc hộp nhỏ màu đỏ: "Tớ cũng mua rồi!"
Ôn Ngôn đang bế con, không rảnh tay, nên theo bản năng đưa tay nhận chiếc hộp của Trần Mộng Dao trước: "Cảm ơn cậu."
Má Lưu rất tự nhiên nhận lấy chiếc hộp từ tay An Nhã giúp cô. Không ai để ý sắc mặt An Nhã đã thay đổi. Một hành động vô tình như vậy lại khắc thêm một vết sẹo trong trái tim nhạy cảm của cô.
Trong hộp nhỏ của Trần Mộng Dao là một đôi vòng tay vàng nhỏ xinh, trong hộp của An Nhã là một sợi dây đỏ có mặt hình con giáp bằng vàng, đúng là con giáp của cậu bé. Ôn Ngôn mở ra xem, rồi hôn lên khuôn mặt bụ bẫm của con trai: "Cảm ơn hai dì nhé, sau này lớn lên con phải nhớ các dì đấy, xem các dì thương con chưa này."
Lâm Thải Vi thấy tình hình bên này, liền ưỡn ẹo đi tới. Hôm nay cô ta trang điểm lộng lẫy, so với lần đầu gặp Trần Mộng Dao và An Nhã, bớt đi vẻ thanh lịch mà thêm vào sự xa hoa: "Hai người đến rồi à? Vị này chắc là Mục phu nhân phải không? Chào chị, em là bạn gái của Lâm Táp. Lần đầu gặp mặt, đây là món quà em và Tiểu Táp cùng chọn cho cháu. Thằng bé đáng yêu quá!"
Ôn Ngôn đã nghe Trần Mộng Dao nhắc đến Lâm Thải Vi từ sớm, chỉ lịch sự mỉm cười, quà thì do má Lưu nhận giúp.
Lâm Thải Vi liếc nhìn An Nhã, nói bằng giọng đùa cợt: "Sao cậu lại mặc thế này đến đây? Đây có phải chợ đâu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play