Đầu dây bên kia, Kính Thiếu Khanh đáp: "Đúng vậy, đã muộn thế này mà em chưa ăn, anh nấu cho em cũng không kịp, nên lúc trên đường đã đặt giúp em rồi. Đồ ăn đến rồi à? Ăn xong thì ngủ sớm đi nhé."
Lòng cô ấm áp hẳn lên, không ngờ anh lại chu đáo như vậy: "Cảm ơn anh... Vậy em đi ăn trước đây."
Cúp điện thoại, cô mới nhớ ra An Nhã đang nấu mì cho mình, vội vàng gọi vào bếp: "Tiểu Nhã, đừng nấu nữa, Kính Thiếu Khanh đặt đồ ăn cho tớ rồi. Tớ thấy cũng nhiều lắm, cậu ăn chưa? Hay ăn cùng nhé?"
An Nhã đưa tay tắt bếp. Nồi nước sôi sục và những sợi mì còn đang nửa sống nửa chín dần dần im lặng. Cô thản nhiên nói: "Tớ ăn rồi, cậu tự ăn đi."
Lúc đi ngang qua phòng khách, cô không nhìn Trần Mộng Dao. Trần Mộng Dao có chút áy náy: "Tiểu Nhã, lại đây ăn cùng chút đi? Tớ không biết Kính Thiếu Khanh đặt đồ ăn cho tớ, xin lỗi nhé..."
An Nhã quay đầu lại, ép mình nở một nụ cười: "Tớ không đói, cậu ăn đi."
Sáng hôm sau, lúc Trần Mộng Dao dậy làm bữa sáng mới phát hiện nồi mì An Nhã nấu dở tối qua đã dính thành một cục. Bình thường tuy cô hay tùy tiện, nhưng đôi khi cũng tinh ý một chút. Cô cảm thấy có lỗi với An Nhã, người ta tốt bụng nấu mì cho mình, mà mình lại đi ăn đồ đặt ngoài...
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT