Nói chuyện với một người thẳng như ruột ngựa đúng là không thể nào nối tiếp câu chuyện được. An Nhã im lặng, không còn hứng thú nói tiếp. Lúc trước ở chung cô đã phát hiện ra, Lâm Táp tính tình trầm lặng, không thích buôn chuyện, một lòng một dạ với sự nghiệp, đúng chuẩn một người đàn ông khô khan.
Bên kia, Diệp Quân Tước không phải hẹn Trần Mộng Dao đi ăn, mà là mang đến cho cô hai chai rượu vang đỏ đắt tiền: "Lần trước bảo cô đi nếm rượu, cô không đi, nên tôi mang qua cho cô. Hôm nay tôi còn có việc, hôm khác chúng ta ăn cơm sau."
Trần Mộng Dao biết chai rượu lần đầu anh tặng đắt đến mức nào, ngay cả mẹ cô cũng thích, nên cô khéo léo từ chối: "Thôi ạ... tôi cũng không biết thưởng thức thứ này, đưa cho tôi chỉ lãng phí thôi, anh cứ giữ lại đi. Khi nào anh rảnh, mà tôi cũng rảnh thì lại mời anh ăn cơm."
Diệp Quân Tước kiên quyết, bảo A Trạch nhét hai chai rượu vào tay cô: "Tôi không thích bị từ chối. Đã đưa cho cô thì là của cô, có lãng phí hay không cũng không liên quan đến tôi. Vậy nhé, tôi đi trước. À đúng rồi... gần đây nhớ đi thăm người chị em tốt của cô, Ôn Ngôn."
Trần Mộng Dao có chút kinh ngạc: "Anh đúng là hiểu tôi quá rõ... Ngay cả xung quanh tôi có ai, tình hình của họ ra sao, anh đều biết hết."
Diệp Quân Tước không phủ nhận: " 'Biết người biết ta, trăm trận không thua' mà. Muốn hiểu một người thì phải hiểu tất cả về người đó. Dù sao Ôn Ngôn cũng là bạn thân nhất của cô, đương nhiên không thể bỏ qua."
Lần này cô đã khôn ra, không hỏi anh tại sao lại muốn tìm hiểu cô nữa, dù sao có hỏi thì anh cũng chỉ bảo cô chờ hoa nở mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT