Sau khi nhận ra cảm xúc của mình có chút mất kiểm soát, Trần Mộng Dao ép mình phải bình tĩnh lại. Cô không có ý định quay lại với anh, nên không nên can thiệp vào chuyện riêng của anh: "Em không có tư cách mở lời, đó là chuyện riêng của anh. Em sẽ không thường xuyên đến đâu, chúng ta có thể qua lại như bạn bè. Anh phải tập quen với việc ngủ ngon mà không có em. Giai đoạn đầu khó khăn, em có thể đến ở cùng anh, coi như là đền đáp việc anh đã đối xử tốt với em trong quá khứ... Cứ vậy đi, chúng ta nên đi rồi."
Nghe được những lời cuối cùng của cô, rằng cô vẫn sẽ đến ở cùng anh, anh mới miễn cưỡng kiềm chế được cảm xúc sắp vỡ òa. Dù sao thì anh cũng đã vứt bỏ hết sĩ diện rồi, chỉ cần cô còn chịu gặp mặt, anh sẽ không buông tay. Anh vẫn có niềm tin vào khả năng tán gái của mình.
Anh thu lại cảm xúc: "Vậy được... anh đưa em về trước."
Trở lại dưới lầu chung cư, Trần Mộng Dao bảo Kính Thiếu Khanh đi trước. Công ty chỉ cách một con đường, cô thay đồ xong có thể chạy bộ qua đó trong hai phút.
Vừa vào cửa, An Nhã đã nhìn cô bằng ánh mắt đầy ẩn ý: "Lại qua đêm không về nhà, tớ ở trên lầu thấy hết rồi nhé, là Kính Thiếu Khanh đưa cậu về, hai người là sao đây? Tình cũ không rủ cũng tới? Nối lại tình xưa à?"
Trần Mộng Dao thản nhiên thay quần áo ngay trước mặt An Nhã: "Nói cậu cũng không hiểu đâu. Sắp đến giờ làm rồi, cậu sửa soạn xong chưa?"
An Nhã ngơ ngác gật đầu, mắt dán vào eo cô: "Xong... xong rồi... Sao eo cậu lại có vết bầm thế? Cả hai bên luôn... không đau à? Sao lại bị vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT