Ngày công bố kết quả, hầu hết các công ty đều có sếp lớn đến dự, dù sao đây cũng là một sự kiện không nhỏ. Nghe nói cả Mục Đình Sâm và Kính Thiếu Khanh cũng sẽ đến. Về phía Lâm Táp, anh không có hứng thú với những nơi như vậy nên đã để Trần Mộng Dao và An Nhã đi. Anh biết Trần Mộng Dao muốn đi, vì anh đã thấy hết sự nỗ lực của cô.
Trong lòng Trần Mộng Dao có chút thấp thỏm, nhưng cô vẫn dậy từ sớm, trang điểm và ăn mặc thật đẹp. Cô mặc bộ quần áo đắt nhất của mình, một bộ vest công sở mùa xuân năm ngoái, mái tóc dài được uốn xoăn sóng bồng bềnh. Trông cô như một nữ cường nhân chốn công sở, phong cách hoàn toàn khác lạ. Đi đôi giày cao gót, đôi chân trông dài miên man, vòng eo thon gọn, ngay cả An Nhã cũng phải nhìn không chớp mắt:
"Trước đây tớ chưa từng thấy cậu mặc đồ phong cách này, không ngờ lại đẹp đến thế, trông khí chất sắc sảo hơn hẳn. Chỉ cần cậu không mở miệng nói chuyện, chắc sẽ không ai biết cậu bị chập mạch đâu."
Trần Mộng Dao đảo mắt:
"Cậu đừng có vừa khen vừa chê nữa, cả thế giới đều biết tớ bị chập mạch rồi. Dù có vào vòng trong hay không, tớ cũng phải đi hóng chuyện. Nếu lần này không thành công thì ba năm sau lại tiếp tục, dù sao cứ ba năm lại có một cuộc thi, tớ có chết cũng phải theo đến cùng."
An Nhã có vẻ không mấy tin tưởng vào tác phẩm của mình:
"Tớ đi cùng cho vui thôi, cậu phải tự tin vào bản thân, tớ nghĩ cậu làm được. Tớ... coi như quan trọng là tham gia, dù sao tớ mới vào nghề, còn non nớt lắm, đây cũng là một khởi đầu tốt cho tớ. Cũng không còn sớm nữa, đi thôi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play