Trở lại xe, Trần Mộng Dao mới phát hiện không biết từ lúc nào mắt mình đã ươn ướt. Cô rút khăn giấy ra lau qua loa, nhưng rất nhanh, nước mắt lại chực trào ra. Cô không thể kiểm soát được cảm xúc của mình, càng không thể ngăn được dòng nước mắt lúc này. Có lẽ tính cách của họ đã định sẵn sau khi chia tay không thể làm bạn bè một cách hòa bình, càng không thể trò chuyện vui vẻ như trước. Cô cũng không dám tưởng tượng cảnh anh ôm ấp, ân ái với người phụ nữ khác...
Về đến công ty, lúc đưa tài liệu cho Lâm Táp, thấy mắt cô hơi đỏ, Lâm Táp cẩn thận hỏi:
"Không sao chứ? Thiếu Khanh làm khó cậu à?"
Cô làm ra vẻ cười lạnh hai tiếng:
"Ha ha, anh ta á? Thôi đi, đến cả hôm nay anh ta mặc quần lót màu gì tôi cũng đoán ra được, sợ anh ta làm khó tôi sao? Cái tính nết đó của anh ta, ai mà chẳng biết."
Khóe miệng Lâm Táp giật giật:
"Cậu thật là... được rồi được rồi, không có gì thì đi làm việc đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play