Trần Mộng Dao nghi hoặc nhìn anh ta:
"Trước đây? Hình như chúng ta chưa từng gặp nhau mà? Đừng tỏ vẻ như anh hiểu rõ tôi lắm, ngay cả mẹ tôi cũng không hiểu tôi đến vậy..."
Diệp Quân Tước không trả lời, chỉ lẳng lặng nhìn cô.
Bốn mắt nhìn nhau, tim Trần Mộng Dao đột nhiên hẫng một nhịp, tại sao cô lại cảm thấy đôi mắt này quen thuộc đến vậy? Cảm giác đó không thể nói thành lời, cứ như thể... họ đã quen nhau từ rất lâu rồi. Cô vô thức đưa tay lên định gỡ khẩu trang trên mặt anh ta, nhưng bị anh ta lặng lẽ né được:
"Mặt tôi chưa hồi phục, sợ dọa cô sợ, lần sau về nước sẽ cho cô nhìn thỏa thích."
Nhận ra mình đã thất thố, Trần Mộng Dao cúi đầu:
"Xin lỗi... Lần trước anh mời tôi ăn cơm cũng chỉ ngồi nhìn tôi ăn, lần này cũng vậy à? Đúng là 'mời tôi' ăn cơm theo đúng nghĩa đen..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT