Hạ Lam lau đi giọt lệ chực rơi nơi khóe mắt, nghẹn ngào hỏi:
"Dù sao cũng phải cho bác một lý do chứ? Kể cả hai đứa không thể ở bên nhau, con vẫn có thể tiếp tục làm việc ở công ty mà, chuyện này có ảnh hưởng gì đâu... Trong lòng bác, con cũng như con gái của bác vậy." Nói đến đây, bà như nghĩ ra điều gì: "Có phải con đang giận bác không? Bác biết chuyện của Lê Thuần và Thiếu Khanh, hôm nay bác để Lê Thuần vào nhà là để kích Thiếu Khanh đưa con về dinh thự thăm bác và lão già nhà bác thôi. Bác chỉ đang diễn kịch, bác đã đuổi Lê Thuần đi rồi..."
Trần Mộng Dao lắc đầu:
"Không phải đâu ạ... không liên quan đến bác."
Hạ Lam sốt ruột đến đỏ cả mắt:
"Vậy rốt cuộc là vì sao? Điện thoại của con gọi không được, bác thấy tin nhắn con gửi mà cả người bần thần, bác đi tìm Thiếu Khanh, nó cũng y như con, cứ ru rú trong căn biệt thự ở Bạch Thủy Loan, giống như người mất hồn. Bác nói cả buổi mà nó không thèm đáp lại một lời! Nếu con không nói ra lý do, hôm nay bác sẽ không đi đâu!"
Trần Mộng Dao hít một hơi thật sâu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT