"Anh có thể... đừng cẩn thận quá được không? Em không phải cứ một chút là đói, một chút là khó chịu đâu. Em rất khỏe, anh cứ thoải mái đi."
Trần Mộng Dao không chút khách khí mở một hộp bánh ngọt ra ăn ngấu nghiến, còn tiện tay ném cho Tiểu A một hộp:
"Ngôn Ngôn nhà anh không đói, nhưng chị em của cô ấy thì đói. Cứ theo cái đà cho ăn này của anh, đến lúc sinh con cô ấy phải thành một bà béo hai trăm cân mất, lúc đó anh sẽ hối hận."
Mục Đình Sâm hiếm khi có tâm trạng đấu khẩu với Trần Mộng Dao:
"Cô cứ yên tâm, ba trăm cân tôi cũng vẫn thích. Chứ đổi lại là Thiếu Khanh thì chưa chắc đâu. Cô ăn ít thôi."
Trần Mộng Dao tức đến mức suýt nghẹn:
"Anh đúng là... Tôi phát hiện ra anh một là không nói, hai là nói câu nào là tức chết người câu đó, đúng là độc miệng. Mau dẫn tiểu bảo bối nhà anh đi ăn cơm đi. Sắp tan làm rồi, tôi phải ngủ trưa, cảm ơn bánh ngọt của anh, tôi coi như ăn trưa luôn."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT