Bà cụ sa sầm mặt nói: "Ừ, nó chê đấy. Đừng có mặt nóng áp mông lạnh nhà người ta, đừng làm ta mất mặt nữa."
Chồng của Ôn Chí Linh nghe vậy, cảm thấy có điều không ổn: "Mẹ, đều là người một nhà, có phải không qua lại đâu, sao mẹ lại nói vậy? Sắp đến Tết rồi, chúng con đang làm ăn ở Đế Đô, định ở lại đây lâu dài. Sắp tới bọn trẻ nghỉ đông, cả nhà đều ở đây, hay là mình đến biệt thự của cháu gái lớn đón Tết đi."
Ôn Chí Linh cũng phụ họa: "Đúng vậy, đúng vậy, đông người mới náo nhiệt chứ."
Bà cụ cười khẩy: "Đừng có cháu gái lớn, cháu gái lớn gọi thân mật như vậy. Cái phúc mà ta không hưởng được, các người lại càng không có cửa. Bớt mơ mộng hão huyền đi. Ngưỡng cửa Mục gia không phải ai cũng bước vào được, ta không xứng, các người lại càng không xứng, đừng có ý đồ đó."
Sắc mặt chồng Ôn Chí Linh trầm xuống: "Vậy ý mẹ là, sau này mẹ và cháu gái mẹ sẽ không qua lại nữa? Sợ chúng con ké fame à? Vậy lần này là mẹ bị người ta đuổi ra, hay là tự mẹ muốn đến?"
Bà cụ vốn đã không ưa người con rể hám lợi này, bèn làm mặt lạnh không đáp lời. Chồng của Ôn Chí Linh tức giận định đặt hành lý xuống, liền bị vợ lườm cho một cái: "Cái thằng chết bằm này, anh có biết ăn nói không? Cho dù mẹ bị đuổi ra, chúng ta cũng phải nuôi!"
Rõ ràng Ôn Chí Linh đang nói cho bà cụ nghe. Về khoản nhìn mặt đoán ý, bà cụ sống hơn nửa đời người đương nhiên giỏi hơn, chỉ cảm thấy buồn cười, ai cũng có ý đồ riêng, bà cũng lười vạch trần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT