Trần Mộng Dao còn định nói gì đó thì bị bà cụ đột nhiên từ trên lầu đi xuống cắt ngang. Chuyện này giấu được ai thì hay người đó, dù sao bà cụ cũng không xem tin tức trên mạng, người già tư tưởng bảo thủ, không biết sẽ nghĩ thế nào. Gần đây bà cụ đều dậy muộn, Ôn Ngôn đứng dậy hỏi: "Bà ơi, bà muốn ăn sáng gì không ạ? Cháu bảo má Lưu chuẩn bị cho bà."
Bà cụ gần đây hơi cảm, ho khan hai tiếng: "Hôm nay náo nhiệt thật, ta vừa mới dậy, chưa muốn ăn gì đâu, uống chén trà dưỡng sinh trước đã. Đừng quan tâm ta, các cháu cứ nói chuyện đi."
Chuyện đã nói gần xong, Mục Đình Sâm nháy mắt với Trần Mộng Dao, hai người cùng rời đi.
Bà cụ thấy cảnh này lại không nhịn được bĩu môi: "Đấy, cháu xem, chồng cháu đi với con bé kia mà cháu vẫn bình chân như vại, đến lúc có chuyện thì chỉ biết khóc thôi."
Ôn Ngôn nhất thời đau đầu: "Bà ơi! Bọn họ chỉ tiện đường thôi, bà đừng nói những lời như vậy nữa. Ai cũng có thể, nhưng Dao Dao thì không, bà đừng nghĩ về Dao Dao như vậy mà!"
Bà cụ vừa quơ tay vừa đi ra ngoài vườn. Ôn Ngôn thở phào một hơi, người già rồi, lời cũng nhiều, cô cũng không để tâm lắm. Đợi sau này bà cụ hiểu Trần Mộng Dao hơn, sẽ không nói như vậy nữa.
Trần Mộng Dao cùng Mục Đình Sâm đến văn phòng, thấy Kính Thiếu Khanh, cô liền đến ngồi xổm bên cạnh anh, xem xét bàn tay sưng đỏ của anh: "Có đau không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play