Ôn Ngôn không nói gì, chỉ nắm chặt chiếc khăn tắm trên người, nhắm mắt lại không nhìn anh. Không nhìn, có lẽ sẽ không sợ hãi đến vậy...
Ánh mắt Mục Đình Sâm dừng lại ở vết sẹo trên vai cô, đó là vết sẹo cô vì anh mà có... Nhưng lúc này, anh lại cảm thấy thật mỉa mai:
"Em làm tôi thấy ghê tởm!"
Mục Đình Sâm bỏ đi, không làm gì cô cả. Điều này khác với cách anh xử lý mọi chuyện trước đây.
Cửa phòng bị đóng sầm lại trong cơn thịnh nộ. Ôn Ngôn ngồi phịch xuống mép giường, như một con rối không hồn.
Cô thức trắng cả đêm. Cũng không còn ai gọi điện bảo cô đi đón một Mục Đình Sâm say như chết. Anh cũng sẽ không còn thay đổi thành một con người khác sau khi say, không còn dụi đầu vào cổ cô như một chú mèo con nữa...
Tám giờ sáng, má Lưu gõ cửa phòng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT