Ôn Ngôn không đáp, cô nghiêng mặt, nhắm chặt mắt, tay siết lấy ga giường. Gò má cô ửng hồng, rồi sắc đỏ ấy dần lan ra khắp người, trông vô cùng quyến rũ.
Dường như anh vẫn không ngừng thì thầm, cho đến cuối cùng, anh nằm gục trên người cô, không còn động tĩnh gì nữa.
Lúc này Ôn Ngôn mới nhận ra sự bất thường của anh, người anh nóng ran đến đáng sợ! Cô thoáng hoảng hốt nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, thu dọn quần áo vương vãi, giúp anh mặc đồ ngủ rồi gọi bác sĩ riêng của Mục gia đến.
Bác sĩ tới rất nhanh, sau khi kiểm tra sơ bộ liền đưa ra kết luận:
"Mục tổng bị kiệt sức vì làm việc quá độ trong thời gian dài, cộng thêm cảm nặng dẫn đến sốt cao. Cơ thể anh ấy suy nhược nghiêm trọng nên mới ngất đi. Gần đây trời trở lạnh, thời tiết thất thường, bị cảm là chuyện rất phổ biến."
Sau khi xác nhận được nguyên nhân Mục Đình Sâm ngất xỉu, Ôn Ngôn bất giác thở phào nhẹ nhõm. Cảm cúm không phải chuyện gì to tát, Lâm Táp cũng bị cảm, mùa này chuyện đó chẳng có gì lạ, chỉ là... sao Mục Đình Sâm lại kiệt sức vì làm việc quá độ, lại còn là trong thời gian dài nữa chứ, rõ ràng mới có một lần... Suýt chút nữa cô đã tưởng là do mình!
Bác sĩ tiêm cho Mục Đình Sâm xong, kê đơn thuốc rồi rời đi. Má Lưu đi tới cửa phòng, thở dài:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play