Trần Mộng Dao mơ màng đáp một tiếng rồi cúp máy. Ôn Ngôn bực bội ném điện thoại sang một bên.
Hơn tám giờ tối, bà cụ gọi điện cho Ôn Ngôn, nghe giọng điệu thì tâm trạng rất tốt:
"Bà đang ở Mục gia, nhà họ Mục cái gì cũng tốt, tốt hơn cái lồng chim cháu ở nhiều, rộng gần bằng nhà mình ngày xưa, ở cũng thoải mái. Chuyện của bà cháu không cần lo, có Đình Sâm ở đây rồi."
Nói xong, điện thoại bị cúp ngay lập tức, không một chút dây dưa.
Trong lòng Ôn Ngôn lạnh toát. Bà cụ không phải là người dễ đối phó, làm sao Mục Đình Sâm có thể thân thiết và đưa bà về Đế Đô trong thời gian ngắn như vậy? Chắc chắn có vấn đề gì đó...
Trước đây Mục Đình Sâm chưa từng gặp bà cụ. Cô kiểm tra lại lịch sử cuộc gọi, quả nhiên, trong lúc cô nghỉ ngơi ở phòng khách sạn của Mục Đình Sâm, bà cụ đã gọi đến, người nghe máy đương nhiên không phải cô. Nói cách khác, lúc cô đang ngủ, Mục Đình Sâm đã thay cô về căn hộ chăm sóc bà cụ, chắc họ đã bàn bạc chuyện cùng về Đế Đô từ lúc đó? Quá xảo quyệt!
Bây giờ sự đã rồi, cô nói gì cũng vô ích. Vấn đề là bà cụ cũng vui vẻ ở lại Mục gia, lẽ nào cô có thể dùng vài lời mà đòi người về được? Cô buồn bực tột độ, lại gọi cho Mục Đình Sâm. Lần này điện thoại kết nối rất nhanh, giọng anh có vẻ hơi lười biếng:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play