Trần Mộng Dao không nhịn nổi nữa, cô giật phắt chiếc bịt mắt xuống:
"Đến đây, nói to lên xem nào, tôi nghe không rõ. Tôi đeo cái túi hơn chục vạn thôi mà cũng đáng để các cô ganh tị, bàn tán nửa ngày à? Lương các cô tuy chỉ có vậy, nhưng tiết kiệm hai năm chắc cũng mua được chứ gì? Cần gì phải ganh đỏ mắt. À phải rồi, túi này là tôi tự mua, không phải thằng đàn ông nào mua cho đâu. Trong nhà tôi còn cả đống túi mua từ mấy năm trước, cộng lại đủ cho các cô phấn đấu vài năm đấy. Ganh tị cũng vô dụng, im lặng một lát đi, không thì tôi nghỉ ngơi không tốt, buổi chiều lấy đâu ra sức mà 'chạy vặt' giúp các cô?"
Kiều Hi châm chọc:
"Nếu nhà cô đã không thiếu tiền như vậy thì sao không ở nhà làm đại tiểu thư, chạy ra ngoài chạy vặt làm gì? Đến chạy vặt còn làm không xong, đây không phải là gây thêm phiền phức cho người khác sao?"
Cơn giận của Trần Mộng Dao sắp bùng nổ, cô đến đây là để làm nhà thiết kế chứ không phải để chạy vặt. Bị sai khiến thì thôi đi, đằng này còn bị chê bai làm không tốt? Trước đây cô còn mạnh miệng tuyên bố với Kính Thiếu Khanh là sẽ trụ được một tuần, xem ra bây giờ hai ngày cũng không xong rồi:
"Kiều Hi, nuôi một con chó nó còn biết đền ơn đáp nghĩa, mà hình như cô là người sai tôi chạy việc chăm nhất thì phải? Tôi từ chối cô đúng một lần mà đã quay lại cắn tôi rồi à? Xem ra chó vẫn hoàn chó, đúng là không thể nuông chiều. Bà đây cũng không chiều nữa, thích sao thì làm."
Kiều Hi tức tối xông lên, trừng mắt mắng:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT