Kính Thiếu Khanh nhíu chặt mày:
"Tôi đang trên đường đến đây, vừa lấy được xe, đừng có thúc giục được không? Trước khi có kết quả xét nghiệm tôi sẽ không bỏ mặc hai người, đừng có khóc lóc với tôi!"
Anh chạy đến khách sạn nơi người phụ nữ đó ở, giúp cô ta bế đứa bé lên xe đến bệnh viện. Khi ôm cục thịt nhỏ mũm mĩm đó trong tay, anh có một cảm giác vô cùng kỳ lạ, đó là sự sợ hãi, sợ hãi đến tột cùng, thậm chí không có một chút thương xót nào. Nếu đứa trẻ này là của anh, nó sẽ lấy mạng anh mất!
Trên hành lang bệnh viện, Kính Thiếu Khanh ngồi trên ghế dài, im lặng không nói một lời. Người phụ nữ từng đầu ấp tay gối với anh mắt đỏ hoe nhìn anh:
"Cảm ơn anh đã không bỏ mặc mẹ con em..."
Anh không ngước mắt nhìn cô ta, lạnh lùng nói:
"Tôi không phải là cầm thú. Nhân tiện đây tôi nói trước cho cô biết, dù đứa trẻ là của tôi, tôi cũng không thể nhận. Cô muốn thế nào mới chịu biến mất hoàn toàn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play