Trần Mộng Dao gỡ tấm biển 'Tạm dừng kinh doanh' treo ở cửa xuống:
"Chê cười gì chứ? Mọi người đều quen nhau cả rồi, không có chuyện đó đâu. Chồng cậu cũng là người biết điều, chỉ có bà già đó là quá đáng thôi. Muốn chiếm hết mọi thứ của con trai mình như vậy thì đừng cho con trai kết hôn nữa. Nhìn cậu bị chèn ép thảm hại như vậy, tớ nhìn thôi cũng thấy mệt! Tớ đề nghị cậu nên bàn với chồng, cả nhà ba người dọn ra ở riêng. Hai ông bà còn khỏe mạnh, đợi đến lúc già không đi lại được nữa rồi hãy tính."
Lam Tương thở phào nhẹ nhõm, như trút được gánh nặng:
"Nếu không có chuyện hôm nay, có lẽ tớ vẫn chưa thể quyết tâm, sợ làm khó chồng tớ. Hôm nay bà ấy đến gây sự một trận lại hay, tớ có thể danh chính ngôn thuận đề nghị ra ở riêng. Thật ra tình cảm của vợ chồng tớ rất tốt, chỉ là do bố mẹ chồng hay gây chuyện, làm tớ mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần."
Buổi chiều, lúc Lam Tương đi đón con, Trần Mộng Dao đột nhiên ghé vào bếp, lo lắng hỏi Ôn Ngôn:
"Cậu nói xem, sau này nếu tớ và Kính Thiếu Khanh thật sự kết hôn, liệu có xảy ra mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu không? Tớ thấy chị Lam như vậy mà sợ chết đi được."
Ôn Ngôn suy nghĩ một lát rồi lắc đầu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT