Mục Đình Sâm ngồi trên sô pha nghịch laptop, dừng vài giây mới lên tiếng:
"Em ngủ say quá, còn ngáy nữa, làm sao gọi em dậy được?"
Cô ngáy ư? !
Ôn Ngôn có chút xấu hổ, cô chưa bao giờ biết mình lại ngáy khi ngủ. Chẳng lẽ anh đã nghe cả đêm qua?
"Khụ khụ... Tối qua cảm ơn anh, tôi không làm phiền nữa, tôi đi trước đây."
Tối qua cô cũng vì bất đắc dĩ mới đến chỗ anh. Bây giờ nếu tỏ ra quá lạnh lùng thì có phần giống như qua cầu rút ván, nên giọng điệu của cô vẫn khá ôn hòa.
"Ăn cơm xong rồi đi. Anh gọi đồ ăn ngoài rồi, sắp đến nơi rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT