Cô lấy ra mấy chiếc bình hoa đơn giản, rẻ tiền để cắm hoa. Phải dùng đến bốn chiếc bình mới cắm xong, nhưng cũng nhờ vậy mà cửa tiệm có thêm một sắc màu rực rỡ.
An Nhã vô cùng hâm mộ:
"Rốt cuộc là ai gửi vậy? Đẹp quá, nhiều hoa thế này chắc đắt lắm nhỉ? Một bó nhỏ thôi cũng đã hơn một trăm tệ rồi. Cửa hàng hoa này là tiệm lớn nhất ở đây, lại còn là chuỗi cửa hàng, giá cả cũng rất đắt."
Tâm trạng Ôn Ngôn tốt lên một chút nhờ có hoa, cô khẽ ngân nga một giai điệu:
"Mặc kệ là ai gửi."
Trong khách sạn, Trần Mộng Dao đang nằm sấp trên giường ngủ say sưa, Kính Thiếu Khanh ngồi bên cạnh lướt điện thoại, thỉnh thoảng lại u oán liếc cô một cái. Vừa ăn cơm xong về cô đã đòi ngủ trưa, và ngủ thật. Mấy ngày rồi không gặp nhau, vừa gặp lại thì cãi nhau một trận, bây giờ không phải là lúc nên quấn quýt bên nhau để bồi đắp tình cảm sao? Vậy mà cô lại ngủ được ngon lành!
Càng lúc càng thấy điện thoại nhàm chán, anh dứt khoát nằm xuống, thử ôm cô vào lòng, nhưng tư thế ngủ của cô không tiện để ôm. Anh thử một lúc rồi cũng đành bỏ cuộc, không cam lòng dời tay đặt lên eo cô, lại sợ đè nặng khiến cô không thoải mái nên chỉ dám gác hờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play