Trần Mộng Dao ngập ngừng một lúc rồi nói:
"Cũng không hẳn là giận dỗi, chỉ là có vài điểm tớ và anh ấy không thống nhất được, quan niệm không giống nhau. Ví dụ như tớ không muốn tiêu quá nhiều tiền của anh ấy trong thời gian hẹn hò, cũng không làm mình làm mẩy khi anh ấy không thể đưa đón tớ. Anh ấy lại nghĩ làm vậy là tớ không quan tâm, không yêu anh ấy. Nhưng tớ lại thấy sòng phẳng là tốt nhất, lỡ sau này chia tay cũng không ai nợ ai. Anh ấy không đưa đón được tớ thì có gì mà phải làm ầm lên? Nếu anh ấy bận, chẳng phải tớ đang cố tình gây sự sao? Cho nên... cũng hơi khó nói... Toàn là chuyện nhỏ, nhưng xử lý cũng mệt mỏi, như một mớ bòng bong."
Những chuyện này đối với Ôn Ngôn còn chẳng đáng gọi là chuyện vặt:
"Hai người ở bên nhau, vui vẻ là được rồi, luôn phải có một người nhượng bộ trước. Nếu cậu muốn anh ấy vui, thì cứ làm theo ý anh ấy. Nếu anh ấy quan tâm cậu nhiều hơn, thì sẽ làm theo ý cậu. Chẳng có gì to tát đâu, đừng phiền lòng nữa, ra ngoài chơi thì phải vui lên. Bây giờ buổi trưa bọn tớ tự nấu cơm trong tiệm, cậu có muốn ở lại ăn cùng không? Hay là ra ngoài ăn với Kính Thiếu Khanh?"
Trần Mộng Dao nghĩ một lúc, cảm thấy khả năng cao là sẽ ra ngoài ăn, nhưng lại không muốn bỏ Ôn Ngôn một mình:
"Chắc là phải ra ngoài ăn rồi, nhưng tớ muốn ăn với cậu. Hay là cậu đi cùng tớ đi? Đừng nói là không muốn làm kỳ đà cản mũi, cậu không bao giờ là kỳ đà cản mũi đâu~ Cứ quyết định vậy đi! Sau này lại mời chị Lam và mọi người ăn sau."
Bạn thân đến chơi, Ôn Ngôn đương nhiên phải đi cùng, nên đã đồng ý. Đến giờ cơm trưa, Kính Thiếu Khanh gọi điện bảo Trần Mộng Dao đến nhà hàng anh mở trước để đợi, anh sẽ đến sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play