Lam Tương nhận ra mình đã nói sai, liền không nói gì thêm.
Chẳng mấy chốc, xe của Mục Đình Sâm đã đỗ ngay trước cửa tiệm bánh ngọt. Trần Nặc từ ghế lái bước xuống, đi vào trong tiệm:
"Hai phần tráng miệng đặc trưng, hai ly Americano."
Hai phần, trong xe là Mục Đình Sâm và Alice. Ôn Ngôn nhíu mày: "Anh ta keo kiệt thế, ba người mà chỉ gọi hai phần?" Cô không nhận ra giọng mình có chút chua lè.
Ánh mắt Trần Nặc có chút né tránh, chỉ gật đầu mà không nói gì.
Thái độ của Trần Nặc khiến Ôn Ngôn cảm thấy hơi kỳ lạ. Trước đây, ít nhất Trần Nặc gặp cô đều gọi một tiếng 'phu nhân', trước khi kết hôn cũng gọi là 'tiểu thư', bây giờ lại đột nhiên trở nên xa cách. Cô cứ như... người ngoài...
Dù nói bây giờ cả nhà họ Mục xem cô là người ngoài cũng hợp tình hợp lý, nhưng tình cảm trước đây không lẽ cứ thế mà cắt đứt? Trần Nặc còn như vậy, sau này nếu gặp lại má Lưu và quản gia Lâm, chẳng phải họ cũng sẽ thay đổi thái độ với cô sao? Suy cho cùng, cô cũng chỉ là người được Mục Đình Sâm cưu mang. Sau khi rời đi, cô và nhà họ Mục không còn liên quan gì nữa. Sau này nhà họ Mục có nữ chủ nhân mới, cô quả thực nên hoàn toàn rút lui. Lúc rời đi, cô chỉ nghĩ đến việc tránh xa một mình Mục Đình Sâm, không hề nghĩ đến nhiều như vậy. Bây giờ mới nhận ra, một khi đã từ bỏ, là từ bỏ tất cả, mọi thứ trong quá khứ, bao gồm cả những người đã từng quan tâm cô.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT