Giọng anh có chút chua xót:
"Những gì anh mang đến cho em, chỉ có trời sụp đất lở thôi sao... ?"
Cô không nói, cũng không muốn nhớ lại. Quá khứ dù đẹp đẽ hay đau khổ, bây giờ đối với cô đều là sự dày vò.
Mâu thuẫn giữa hai người dường như không hề phai nhạt theo thời gian, cũng không thể ngồi xuống nói chuyện một cách bình tĩnh. Trong bóng tối, cảm xúc của Mục Đình Sâm không rõ ràng. Sau một hồi im lặng, anh trầm mặc đứng dậy cầm laptop rời khỏi căn hộ.
Khoảnh khắc cánh cửa đóng lại, Ôn Ngôn khẽ động người. Có một thoáng cô muốn giữ anh lại, nhưng cuối cùng đã không làm vậy. Anh dám bước ra khỏi cánh cửa này, có nghĩa là sẽ không để mình xảy ra chuyện, cô không cần phải lo lắng.
Mục Đình Sâm rời khỏi căn hộ liền bắt taxi đến một khách sạn gần đó. Gã tài xế kia đã bị anh sa thải hẳn, thay vào đó là Trần Nặc. Anh chỉ quen dùng Trần Nặc làm tài xế, không bao giờ muốn gặp lại gã ngu ngốc suýt nữa đã đánh anh thành tổ ong vò vẽ đó nữa.
Ngồi trên chiếc giường lớn trong khách sạn, anh mở laptop gọi video cho Kính Thiếu Khanh bất kể giờ giấc. Kính Thiếu Khanh nhận cuộc gọi, ngoài khuôn mặt lộ ra, xung quanh đều tối om, có vẻ còn hơi không vui:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT