Trần Mộng Dao sợ đến mức miếng cá trong miệng rơi xuống bàn:
"Không phải anh à? Vậy chắc chắn là của người khác giao nhầm rồi, mà tôi đã mở ra ăn rồi. Nếu không phải giao nhầm, vậy chắc chắn là có độc, tôi sắp bị đầu độc chết rồi!"
Kính Thiếu Khanh đột nhiên phá lên cười lớn:
"Yên tâm ăn đi đồ ngốc. Đúng là không phải do tôi nấu, nhưng là do tôi gọi người nấu. Tôi mở một chi nhánh nhà hàng ở đó, nghĩ rằng hai người tối về chắc sẽ đói nên bảo đầu bếp trước khi tan làm nấu một phần mang qua cho hai người. Chắc hai người về muộn quá nên người ta treo luôn lên tay nắm cửa."
Trần Mộng Dao thở phào nhẹ nhõm:
"Sao anh lại xấu tính thế? Đã gửi thì gửi đi còn lừa tôi, dọa chết người ta. Thôi được rồi, tôi đói chết đây, đi ăn cơm đây, cúp máy nhé!"
Sau khi cúp điện thoại, Ôn Ngôn đưa tay lên trán Trần Mộng Dao, ngăn cô tiếp tục ăn:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT