Nói đến câu cuối, Ôn Ngôn đã khóc nức nở. Cô gào lên một cách điên cuồng, giọng nói trong trẻo xen lẫn sự bất lực và đau khổ vang vọng trong đêm tĩnh lặng, như những nhát búa gõ vào trái tim Trần Mộng Dao.
Lúc sự việc mới xảy ra, Ôn Ngôn chỉ khóc, không bộc lộ nhiều cảm xúc như vậy. Bây giờ Trần Mộng Dao mới biết, nỗi đau mà Ôn Ngôn đã phải chịu đựng bấy lâu nay lớn đến nhường nào:
"Xin lỗi... Tiểu Ngôn... Tớ không nên nói những lời đó, cậu đừng khóc được không? Không về, chúng ta không về đâu, cứ coi như tớ chưa nói gì, sau này tớ sẽ ở bên cậu!"
...
Quán bánh ngọt chỉ nghỉ hai ngày rồi lại mở cửa. Mùng hai Tết, Ôn Ngôn đã quyết định tiếp tục kinh doanh. Chuyện Mục Đình Sâm xuất hiện ở quán bar đã ảnh hưởng đến tâm trạng của cô. Cô không muốn mỗi ngày đều rảnh rỗi không làm gì, chỉ mải nghĩ đến người không nên nghĩ. Tốt hơn hết là cứ bận rộn.
Cô cứ ngỡ thời gian sẽ giúp cô thực sự buông bỏ quá khứ, tạm biệt quá khứ, quên đi người đàn ông đó. Không ngờ, thời gian trôi đi, cô lại càng nhớ anh nhiều hơn.
Cô vẫn luôn nghĩ tình cảm của mình dành cho anh chỉ là thứ tình thân nực cười. Bây giờ cô mới biết, cô yêu anh. Chỉ là trước đây cô không hiểu tình yêu là gì, và anh cũng chưa từng dạy cô cách phân biệt tình yêu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play