Trở lại quán, Ôn Ngôn đã điều chỉnh cảm xúc về trạng thái tốt nhất. Nhân viên giao hàng An Nhã có chút lo lắng tiến đến:
"Chị Ngôn, có phải em làm chậm quá không?"
Ôn Ngôn ngẩn người một lúc mới hiểu ý An Nhã:
"Không có, chị chỉ tiện lúc hơi rảnh nên đi giao giúp một đơn thôi, không sao đâu. Em cứ làm việc của em đi, chị vào bếp đây."
An Nhã là một cô gái sinh ra và lớn lên ở thành phố này, gia cảnh không khá giả, thi đỗ đại học nhưng không có tiền đi học nên phải sớm ra ngoài làm việc. Trong nhà chỉ còn một người ông đã lớn tuổi, đầu óc có phần lú lẫn. Từ nhỏ lớn lên ở nông thôn nên tính tình cô rất mộc mạc, vẻ ngoài cũng thanh tú, đáng yêu, chỉ là vì quanh năm bôn ba nên nước da hơi sạm đi một chút.
So với một nhân viên khác phụ trách mảng phục vụ là Bạch Tiểu Khả, An Nhã chăm chỉ hơn nhiều. Bạch Tiểu Khả học chưa hết cấp ba đã sớm bước chân vào xã hội, chưa học được cách tích lũy kinh nghiệm để làm phong phú cuộc sống thì đã học được thói ăn mặc chưng diện. Mỗi ngày đi làm đều phải trang điểm, lại còn là trang điểm đậm. Quần áo trên người tuy là hàng rẻ tiền nhưng một tháng ba mươi ngày gần như không mặc trùng bộ nào, móng tay thì lúc nào cũng sơn màu đỏ tươi. Rất nhiều khi không có đơn giao hàng, An Nhã đều phải giúp Bạch Tiểu Khả làm cả phần việc phục vụ.
Sau lưng, Trần Mộng Dao đã nhiều lần bàn với Ôn Ngôn có nên cho Bạch Tiểu Khả nghỉ việc không, bởi vì quán không có nhiều người làm nên mức lương trả cao hơn các quán khác, mà Bạch Tiểu Khả lại là người có thái độ làm việc biếng nhác nhất trong bốn người. Ôn Ngôn tính tình khá hòa đồng nên đã nói giúp cho Bạch Tiểu Khả rất nhiều lần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT