Lisa rất ngạc nhiên khi anh lại bàn luận với cô về chủ đề này, nhưng vẫn giải đáp:
"Đối với em, thích một người chính là chỉ mình em được tiêu tiền của anh ấy, không cho phép bất kỳ yêu tinh nhỏ nào khác lại gần. Kính thiếu, anh từng có nhiều phụ nữ như vậy, chẳng lẽ thật sự không có ai thích anh sao?"
Anh ta nhìn Lisa, bỗng cảm thấy kiểu phụ nữ này thật khiến người ta chán ghét. Đó không gọi là thích, chẳng khác nào một cuộc giao dịch vật chất. Điều đáng sợ là trước kia những người phụ nữ anh ta tiếp xúc đều như vậy, và anh ta cũng chưa từng để tâm, luôn cảm thấy bỏ tiền mua vui là chuyện hết sức bình thường.
"Có lẽ là thật sự không có ai..."
Đêm đó, họ không về khách sạn mà tìm một bãi biển thích hợp để dựng lều, cắm trại, nướng BBQ, và quan trọng nhất là ngắm mặt trời mọc.
Gió biển ban đêm rất lớn, nhiệt độ cũng giảm đi ít nhiều. Ôn Ngôn ngồi trên chiếc ghế đẩu xếp, mắt không chớp nhìn chằm chằm vào vỉ nướng, trông hệt như một đứa trẻ ngoan ngoãn. Ánh mắt Mục Đình Sâm trước sau như một vẫn dán chặt trên người cô, gần như chưa từng rời đi. Ánh mắt anh nhìn cô vừa có sự quyến luyến, vừa xen lẫn nhiều cảm xúc phức tạp. Trước kia, trong suốt khoảng thời gian dài đằng đẵng, anh đã không đối xử tốt với cô. Bây giờ, khi không biết tương lai sẽ ra sao, anh chỉ có thể níu giữ sự bình yên của hiện tại, trong lòng không khỏi hối hận vì đã đối xử tệ với cô. Cảm giác ấy, cứ như thể khoảnh khắc tiếp theo họ sẽ phải chia lìa.
"Mục Đình Sâm, anh cứ nhìn chằm chằm Tiểu Ngôn mãi thế, mặt nó cũng không nở ra hoa được đâu. Vợ chồng già cả rồi mà sao ngày nào nhìn cũng không thấy chán vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT