Cô bực bội phản bác:
"Là con nói chia tay, con thấy con và anh ta không thể quay lại như xưa được nữa. Chuyện không hợp thì phải quyết định sớm, hơn nữa đây là chuyện riêng của con, không liên quan đến mẹ! Mẹ chẳng phải chỉ sợ con không vớ được một người đàn ông giàu có sao? Nếu Triển Trì không phải là em trai của Mục Đình Sâm, mẹ cũng chưa chắc đã muốn con ở bên anh ta. Nói đến tiền, con cũng nhắc mẹ một câu, bây giờ thần tài cho mẹ nhà cửa không còn nữa rồi, chuyện đổi nhà phải tự mình bỏ tiền ra thôi. Mẹ bớt tiêu xài hoang phí đi, đã trải qua những ngày nghèo khó rồi thì đừng có mà tìm đường chết nữa."
Giang Linh hiểu tính con gái mình, nói đến nước này thì bà cũng biết là vô ích:
"Thôi, mẹ cũng lười nói con nữa. Con cứ đi chơi cho vui vẻ vài ngày đi, về rồi tìm một công việc cho tử tế, chúng ta không thể ngồi ăn núi lở được. Chút tiền trong tay mẹ, đừng có mơ đổi biệt thự lớn nữa, mua một căn chung cư rộng hơn một chút là được rồi. Sau này con tìm đối tượng cũng làm mẹ bớt lo đi một chút, nhắm đến chuyện kết hôn ấy, mấy đứa không có xe không có nhà thì đừng có lại gần, mẹ không ưa đâu!"
Hiếm khi Giang Linh không cằn nhằn, Trần Mộng Dao không khỏi thả lỏng, cười nhẹ:
"Biết rồi, mẹ!"
Khoảng bốn giờ chiều, Mục Đình Sâm và Ôn Ngôn về Mục Trạch lấy hành lý, sau đó đi thẳng đến đón Trần Mộng Dao. Cuối cùng, năm người gặp nhau ở sân bay. Hôm nay, ngoài Mục Đình Sâm ra, cả Kính Thiếu Khanh và Lâm Táp đều không mặc vest, hai người ăn mặc rất thoải mái, ngược lại càng làm cho Mục Đình Sâm trở nên nổi bật một cách lạ thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play